Đôi dép cụt mòn của mẹ - Nguyễn Thành Công
ĐÔI DÉP CỤT MÒN CỦA MẸ
Tôi xin được, kể về câu chuyện
Mang trong lòng xao xuyến từ lâu
Nay tôi trích dẫn ít câu
Mong sao người đọc hiểu sâu thế nào.
Một vùng nọ, đồng bào xa thẳm
Gia đình nghèo có đấng con trai
Tuổi tầm hâm ba hâm tư
Được vô đại học trổ tài thông tin.
Cha với mẹ, quặn mình bươn chải
Để cho con, trang trải học hành
Ở nơi phố xá thị thành
Con trai ngoan ngoãn đã nhanh vào đời.
Mấy năm trước, đang thời thưa thớt
Ít xin tiền, chắt lót tiêu pha
Sau rồi bước tới năm ba
Bao nhiêu tiền của mẹ cha sạch sành.
Ở ngoài phố, tung hoành bầu bạn
Tìm bao điều tệ nạn thú vui
Rồi quen gái gú dập vùi
Shop ping mua sắm húi hùi vọt theo.
Bao tiền bạc, hộ nghèo vay vốn
Cha mẹ già, chẳng thốn cái chi
Cho con được đủ những gì
Con cần là gửi chẳng khi phàn nàn.
Bao thấm thoắt, cơ hàn đã thoát
Con ra trường, hết ngạt u mê
Sau này xin được ngành nghề
Rồi từ ngày đó không hề thăm quê.
Nhắn với bạn, gần về thăm lại
Với một người con gái thành đô
Nói rằng sắm sửa ít đồ
Để con xin cưới ô tô rước nàng.
Vừa về đến, ngỡ ngàng anh thấy
Cha mẹ gầy, bùn vẫy cả thân
Mẹ thì dép nát một phần
Cha thì rách rưới tàn bần lạ thay.
Anh lẩm bẩm, mặt mày cau cáu
Nói như rằng, không giấu bạn con
Với còn ĐÔI DÉP CỤT MÒN
Không giữ sỷ diện mà còn đem ra.
Rơi nước mắt, cha già nói khẽ
Bao của tiền, sạch sẽ nuôi con
Giờ còn thân xác gầy mòn
Con ơi đừng có trách hờn mẹ cha..!
Đau lòng quá cúi lạy rên là
Cha mẹ à con trai sai nhiều lắm.
Kể từ đấy chàng trai thay đổi
Biết dập vùi biết mải miết mưu sinh
Để mong thay đổi bóng hình
Hom gầy , tàn tạ mẹ cha nuôi mình
Nguyễn Thành Công
Người Kỳ Anh
Post A Comment
Không có nhận xét nào :