Bài thơ xúc động hàng triệu ngài quê mình
"Hơn cạ một tiêu đề giật tít, cùng đọc và cảm nhận...trong ngày hè oi ả này nhé.
Nhìn ảnh ni con ngậm ngùi rơi lệ
Nhớ cấy thời vụng dại đạ qua đi
Trời tháng năm nắng như đốt à ri
Mà học về một chắc con nhóm lửa
Nấu cơm xong con ra đứng tựa cửa
Cha Mẹ mô đạ tròn bóng rồi tề?
Sớm tinh mơ đi dừ vẩn chưa về
Cơm chưa ăn mà đạ hơn một rượi
Mắt ngấn nước, một chắc con ăn vội
Cho kịp giờ đến lớp buổi triều ni
Rồi lặng lẹ con ôm cặp bước đi
Vừa xuống thềm thì Mẹ Cha về đó
Mẹ dắc bò, Cha đẩy xe đầy ló
Kêu vọng lên xuống đẩy hộ với con
Đáng lẹ Dạ rồi vội nói chờ con
Quăng cặp liền mà phụ giúp Cha Mẹ
Con lại khóc rồi bước đi lặng lẹ
Tại về trưa “người ta” chậm học rồi!
Rứa mà Cha dù ướt đẩm mồ hôi
Vẩn không trách gồng mình lên đẩy tiếp
Rồi tiếng “S.o..ạ..ng” giật chắc con phát khiếp
Xe trúc nhồi lưa Cha bổ một bên
Đang mần giận con lậy hét toáng lên
Cha…ơi…Cha! Rồi òa khóc hờn tủi.
Đợ xe dậy Cha xoa xoa trúc cúi
Chưn troạng, máu ra răng Cha vẩn gượng cười
Tuổi ấu thơ chưa hiểu nỗi lòng Người
Con dại khờ mần Mẹ Cha thêm cực
Mải không quên nhửng đêm hè nóng nực
Cha thức rành trong giấc ngủ của con
Đến một khi con thấu Đạo Làm Con
Cha đã già, tóc Mẹ pha sương sớm
Ngày còn xuân Cha nhịn áo nhường cơm
Để cho con đến trường – sách vở
Dừ yếu rồi Cha vẩn còn trăn trở
Bởi vì con đứng ở giửa quảng đường
Mấy năm rồi con từ biệt Quê Hương
Quyết ra đi để tìm chưn trời mới
Lời của Cha con vẩn luôn nghỉ tới
“Gắng nghe con – Cha vẩn ở kề bên”
Lời Mẹ Cha con sẻ mải nỏ quên
Nhưng cuộc sống có mần con thay đổi???
Đả xa rồi nhửng ngày còn ôm gối
Để nghe Cha kể chuyện chiến trường
Cha dạy con sống phải biết yêu thương
Lòng nhiệt huyết, chí vươn lên mải thế
Nhưng cuộc sống vốn muôn trùng sóng bể
Có bào mòn ý chí của con???
Con nguyện hứa nghỉa tình mải sắc son
Dẩu lớn khôn vẩn nỏ quên ngày trước
Thuở Hàn Vi nhờ mô con sống được
Để dừ đây tung cánh phương trời
Đừng thả mình vô nhửng cuộc chơi
Để Mẹ Cha nơi quê nhà lo lắng
Nhà ta nghèo con phải càng cố gắng
Lo cho con – lo cho cả gia đình
Bức tranh xưa con còn vẩn đinh ninh
Rồi cuộc sống sẻ giống như con vẽ
Nhưng trường đời vốn muôn trùng sóng bể
Nỏ giống như lời con kể trong tranh
Có đêm dài con thức đủ năm canh
Nằm nghĩ suy tiếp chặng đàng phía trước
Nơi quê nhà Mẹ Cha có biết được
Con ngập ngừng trong những bước chân
Bao năm rồi con vẩn cứ phân vân
Có nên tìm bức tranh ngày trước???
Đường con đi mong Mẹ Cha hiểu được
Và tin rằng đời nỏ phụ lòng con
Vì con tin cụng như Mẹ Cha con
Giọt mồ hôi nỏ khi mô ngừng nghỉ
Luôn mong răng con mình ngoan, chăm chỉ
Nguyện xây đời – xây hạnh phúc tương lai
Con luôn hiểu mô biết trước ngày mai
Vì dòng đời lắm trái ngang, trìm nổi
Nhưng chắc chắn một điều không thay đổi
Nghĩa Mẹ Thầy mại mại nỏ hề phai
Xây sự nghiệp nỏ một sớm một mai
Nên con cầu Mẹ Cha luôn Tươi Trẻ
Ngày qua ngày sống Đời Vui, Mạnh Khỏe
Nhửng mong con được đáp Nghĩa Mẹ Thầy.
Post A Comment
Không có nhận xét nào :